Mộc Châu Ngày Nắng Xanh

Sắc trời tháng 9 đầy u ám bao trùm cả vùng thảo nguyên xanh. Sau cả tuần dài mong ngóng thì ngày nắng hiếm hoi cũng đã về. Bầu trời cao và xanh trong vời vợi. Nắng vàng trải khắp những luống chè xếp nếp. Lặng yên một vài nhịp, nghe những thanh âm trong trẻo của buổi sớm tinh khôi. Nghe tiếng thì thầm của những búp chồi non đang khẽ rung trong nắng mới. Thấy hương chè thanh mát đang phủ khắp khoảng không gian vô định. Cái nóng oi ả khi về trưa cũng theo những cơn gió miên man mà dịu đi phần nhiều.












Chạy xe dọc tới khu đồng cỏ, cả một khoảng không vắng lặng cùng những gam màu tươi xanh. Nắng trưa đang gắt dần lên, nhưng tôi thấy tâm hồn mình nhẹ lâng, lòng tôi dịu lại. Đôi mắt tôi chăm chăm ngắm nhìn vô định những khoảng xanh êm ả. Bao phiền muộn lẽo đẽo, bao âu lo đeo bám dai dẳng cứ vậy mà cuốn trôi theo những cơn gió, băng ngang qua cồn cỏ, rồi tan biến trong thinh không. Thiên nhiên vẫn luôn là sự diệu kỳ đầy bí ẩn, là máy sạc cấp tốc cho tâm hồn.










Buổi cuối chiều, những vệt nắng bắt đầu yếu dần rồi trốn dần sau những dải mây. Chạy xe miết mải qua những đoạn đường đèo tới cửa khẩu Lóng Sập. Nếu như đi đúng mùa hoa mơ, hoa mận thì cảnh sắc bên đường sẽ còn mãn nhãn và tốn nhiều mỹ từ hơn nữa để miêu tả. Buổi chạng vạng, ngắm nhìn núi rừng đại ngàn nơi vành đai biên giới. Nếu không cấm biên vì dịch thì tôi sẽ qua cửa khẩu hít hà bầu không khí nước bạn, nếm trải chút hương vị xôi Lào. Hoàng hôn vội tan và rồi ngày nắng cũng vội tàn.







Bạn muốn tới Mộc Châu vào mùa hoa mận hay hoa cải?

Còn tôi thì chỉ muốn tới Mộc Châu vào "mùa hoa nắng".

Đôi dòng tùy bút viết vội tại cao nguyên ngày nắng.

Ký tên: chàng trai mệnh kim nhưng yêu màu xanh cây cỏ. 




















Nhận xét