Chiều lang thang tại Hoang.



Chiều Đà Lạt, tôi lái xe tới đoạn dốc có treo tấm biển gỗ nhỏ khắc tên "Hoang Cafe". Bước xuống lối cầu thang, chạy vội khỏi những giọt mưa. Tôi đặt chân tới không gian bên trong của Hoang. Gam màu chủ đạo của khuôn viên là khoảng xanh mát mắt của những chậu sen đá, được xếp sắp ngăn nắp trên các kệ, giá, bậc thang và lan can gỗ. 

Ngước lên khoảng không phía trên là những mái nhà gỗ, những ngọn cây khô. Vẻ mộc mạc của những vách gỗ sờn màu, vẻ hoang dại của những cành khô khiến chiều mưa bỗng nhẹ tênh. Chỉ cần đơn giản và thô mộc vậy thôi, đủ khiến khoảng trời tại nơi đây trở nên dịu dàng và thênh thang rồi. Mộc và khô vẫn luôn mang những nét đẹp hoài niệm, những giá trị còn mãi với thời gian.
















Nổi bật tại khoảng không gian dung dị đó là sắc đỏ của những vòm gỗ đỏ. Được mô phỏng theo những cánh cổng trời tại Hirosima Nhật Bản, những mái cổng được xếp sắp mở ra một lối đi nhỏ, hai bên được trang hoàng bởi những chiếc đèn lồng trắng xinh.















Dẫu biết điều này có vẻ chưa đúng với tinh thần Đà Lạt nhưng dẫu sao thì nơi đây cũng là thành phố mộng mơ. Tới xứ mơ, ta có thể dành một chút để mơ về nước Nhật, mơ về những điểm đến mà vì dịch Covid mà ta lỡ hẹn. Chỉ cần luôn cất giữ hai chữ "Đà Lạt" tại một góc nhỏ trong trái tim và thành phố mơ đó vẫn sẽ mãi xanh với rừng thông, mãi đẹp với muôn ngàn sắc hoa đua nở. 

Hoang Cafe

Địa chỉ: 18 Đường Trần Khánh Dư, Phường 8, Thành phố Đà Lạt, Lâm Đồng

Nhận xét