Lần thứ hai tôi quay lại Bangkok, vào một ngày đầu tháng 5. Với cái nắng đổ lửa nhưng vẫn không ngăn được sự thôi thúc của đôi chân. Vẫn tiếp tục rong ruổi trên những con phố, leo lên chuyến tàu điện, chuyến xe bus để khám phá thêm những góc lạ của Bangkok thân quen mà chuyến đi đầu tiên tôi chưa thể trải nghiệm hết.
Năm 1840 hậu cung được quy hoạch như một kinh thành thu nhỏ.
Năm 1855 xây dựng các công trình mới là sự giao thoa giữa kiến trúc Đông và Tây.
Năm 1880 Chulalongkorn, vị vua cuối cùng xây thêm các cônh trình lớn bổ sung, quy tụ 26 người anh em khác vào cuộc trùng tu Chùa Wat Phra Kae.
Năm 1925 Vua Rama VII chọn sống trong Cung Chitrlada có phần ít trang trọng hơn điện Dusit. Đại Hoàng Cung được dành cho những dịp trọng đại đặc biệt.
Năm 1932 lễ kỉ niệm 150 năm của triều đại Chakri được tổ chức tại cung điện
Năm 1982 Quần thể Hoàng Cung được trùng tu.
Về Sanam Luang trong tiếng Thái có nghĩa là: “cánh đồng của các vị vua” hay “hoàng thổ”. Đây là địa điểm truyền thống để cử hành lễ hoả táng của Hoàng Gia, lễ hội thả diều từ tháng hai đến tháng tư hằng năm và lễ Tịch Điền Hoàng Gia. Nơi đây là một trong số ít những không gian mở lớn ở Bangkok. Về mặt tâm linh, đây là một trong những nơi có phong thuỷ tốt nhất thành phố, với Đại Hoàng Cung, Chùa Lak Muang và chợ Bùa giáp với Sanam Luang.
Về lễ đăng quang của quốc vương Thái Lan Maha Vajiralongkorn sẽ được cử hành từ ngày 04/05 đến 06/05 sau hơn 2 năm ông nối ngôi vua cha là cố vương Bhumibol Adulyadej. Các nghi thức chính diễn ra chủ yếu tại Đại Hoàng Cung . Giờ hoàng đạo để bắt đầu nghi lễ được ấn định vào thời khắc 10h09 ngày 04/05 (trong văn hoá Thái Lan số 9 được coi là con số may mắn đem đến mọi sự tốt lành). Nghi thức đầu tiên là tắm tẩy trần ở Cung Chakrabat Biman. Nước dùng cho nghi thức này được thu thập từ 5 con sông quan trọng trên khắp lãnh thổ Thái Lan và 4 ao cổ ở Suphan Bur.
Đó là một số thông tin tôi đã cất công tìm hiểu mong rằng phần nào giúp bạn hiểu thấu và cảm nhận nhuần nhị không khí của Bangkok trong dịp lễ long trọng của Xứ Chùa Vàng. Rời con đường Na Phra Lan, tôi thả bộ vô định theo những dải màu rực rỡ cờ hoa. Những sắc màu đó dẫn lỗi tôi tới cổng Wat Suathat Thepwararam đỏ chói hiên ngang giữa ngàn hoa, chùa Wat Ratchanaddaram rực rỡ ánh vàng và phố cổ Ancient Phuthon.
Và điểm dừng chân cuối cùng của chuyến dạo quanh Hoàng Cung lần này là phố Tây Khao San một đại bản doanh nổi tiếng mà các “Tây Balo”. Màn đêm buông, con phố Khao San trở nên sống động hơn bao giờ hết với vô số quán bar, club luôn xập xình trong tiếng nhạc. Và đến khi bình minh lên, con phố trở lại vẻ yên ắng sau một đêm dài ồn ã. Chuyến đi lần này tôi ghé thăm Khao San vào một buổi chiều rực nắng. Chắc bạn sẽ thắc mắc, ban ngày tới Khao San làm chi? Tất nhiên đều có nguyên do cả. Cũng đơn giản thôi, vì dịp Quốc Vương đăng quang thì không chỉ Hoàng Cung mà những con đường quanh đó đều được trang hoàng lộng lẫy. Phố Tây Khao San này cũng nằm trong phạm vi đó. Cả khu phố Khao San được khoác lên tấm áo rực rỡ sắc vàng. Tôi không hề phóng đại chút nào, Khao San lúc này không thua kém gì những con đường mùa thu lá đỏ ở Hàn Quốc. Thả một vòng quanh khu phố Tây, tôi ghé qua chùa Wat Chana Songkram - một ngôi chùa Phật giáo dưới sự bảo trợ của hoàng gia. Với sự gắn bó mật thiết đó thì trong khoảng thời gian này, ngôi chùa như hoà chung với khí thế của lễ đăng quang. Vang vọng trong không gian ngôi chùa là tiếng kinh dịch của đông đảo phật sĩ, nhà sư. Cùng hoà quyện trong hư không là tiếng chuông chùa du dương, êm ái và trầm mặc. Đón những tia nắng cuối ngày tại ngôi chùa yên bình, khép lại chuyến dạo quanh Hoàng Cung trong dịp trọng đại. Vẫn là một Bangkok mà tôi từng biết nhưng lần này tôi lại có thêm góc nhìn mới, xúc cảm mới về "đất nước của những nụ cười".